Có chuyện gì vậy Ivan? Tin tưởng con trai mẹ của bạn! – Anh nói với giọng cao hơn. Tôi ngẩng đầu lên, tôi phải tin bà ấy, bà ấy là mẹ tôi! Chỉ là con đã thích mẹ bao nhiêu năm rồi mẹ ạ! – Tôi trả lời Mẹ đứng dậy, nắm lấy vai tôi, ôm lấy tôi và bắt đầu khóc. Tôi sẽ giúp bạn con tôi, đứa con nhỏ của tôi! Mẹ yêu con, chúng ta sẽ đi bác sĩ, hoặc bất cứ nơi nào! – mẹ tôi nức nở. Tôi ôm cô ấy để đáp lại cái ôm của cô ấy, và tôi cứ như thế trong vài phút. Chúng tôi rời phòng tắm, cô ấy dắt tay tôi vào phòng khách. Tôi hỏi về bà thì bà bảo rằng bà lên thành phố một mình, đó là cái cớ do mẹ nghĩ ra.